Bs Nguyễn Hoàng Kim Ngân -
Chỉ định truyền dịch là một trong các liệu pháp được áp dụng thường xuyên nhất trong đơn vị chăm sóc tích cực, và đã phát triển từ việc thay thế nước và chất điện giải bị mất trong bệnh tiêu chảy thành khái niệm “tối ưu hóa” cung lượng tim và do đó, nó thường được cho rằng không chính xác như tưới máu mô [1]. Khi sự chăm sóc tích cực chuyển tiếp từ việc tập trung làm bình thường hóa sinh lý sang áp dụng nghiêm ngặt các thực hành dựa trên bằng chứng, việc này dẫn đến kết quả lâu dài tốt nhất có thể, việc đánh giá lại vai trò của các liệu pháp cơ bản, như truyền dịch là cần thiết.
Sốc thường được mô tả một cách điển hình như giảm thể tích (như mất máu), phân bố (như nhiễm khuẩn), tắc nghẽn, sốc tim, hoặc có nguồn gốc thần kinh, với sự chồng chéo hay gặp. Trong lúc sự cân nhắc cẩn thận nên được đưa ra đối với nguyên nhân huyết động bất thường ở ICU với sự điều trị đặc hiệu hướng vào các nguyên nhân phù hợp, và quan trọng là, dựa trên sự hiện diện hay vắng mặt của tình trạng giảm tưới máu kết hợp, theo kinh nghiệm của chúng tôi thường khôngb phải là trường hợp thực tế. Bởi vì giảm thể tích là nguyên nhân gây sốc dễ hồi phục nhất, nên cách tiếp cân “tự do” bằng cách sử dụng dịch truyền tĩnh mạch bolus như là cách điều trị ban đầu trong nhiều tình huống huyết động, bao gồm hạ huyết áp, nhịp nhanh, thiểu niệu, da nổi vân tím, và tăng lactat huyết thanh [2, 3]. Cách tiếp cận này phù hợp với hướng dẫn quốc tế về quản lý ban đầu nhiễm khuẩn huyết [4], và được tiếp tục trong thời gian mắc bệnh nặng, thường không xem xét cẩn thận các lợi ích có thể có so với hậu quả có hại [2].
Đáp ứng dịch truyền (%) theo thời gian ở 424 bệnh nhân nhiễm trùng huyết
Đọc thêm...