Phòng VTTBYT
Hắn nhả những vòng khói thuốc tròn vo trong phòng lạnh nhìn lên trần nhà. Cuộc sống thật hạnh phúc. Hắn là một bác sĩ, một bác sĩ tu nghiệp nước ngoài hẳn hoi. Cái gì hắn cũng có: nhà lầu, xe hơi, hai đứa con một trai một gái học giỏi, ngoan. Vợ thì xinh đẹp cũng là trí thức, thương chồng con. Còn gì bằng!
Sinh ra và lớn lên được cha mẹ cho ăn học đầy đủ, nhà khá giả, hắn học giỏi và thành đạt. cuộc đời của hẳn êm ru, không chông gai trắc trở. Hắn mãn nguyện.
Trời nắng gắt, cái nắng đến khó chịu. Sài Gòn nhộn nhịp, ồn ào, vội vã. Mặc kệ, ngoài đường mà, hắn đang ở trong nhà ngập tràn tiện nghi, hắn đang thụ hưởng.
Bỗng nghe tiếng động không lớn lắm ngoài hiên nhà, hắn bảo người giúp việc ra ngoài xem.
Lát sau, người giúp việc vào.
Thưa cậu chủ, ngoài hiên có một bà cụ và một phụ nữ ngồi ở bậc thềm, chắc họ mệt.
Hắn bước ra, một bà cụ tóc đã bạc ngồi phệt trước hiên, bên cạnh là phụ nữ trạc gần 40 đang đỡ bà cụ, xoa tim bà cụ.
Hắn hỏi: - Có việc gì không bà?
Người phụ nữ thưa: - Dạ thưa anh, mẹ tôi mệt, đi bệnh viện mà đến đây không đi nỗi nữa. Anh cho nghĩ một lát tôi đưa mẹ tôi đi tiếp.
Hắn ậm ừ rồi quay vào.