Cảm xúc từ một chuyến đi

Ths Bs Nguyễn Thị Kiều Trinh - BCHCĐBV

Chiều 28/5/2014, những thành viên của BCHCĐ lại tranh thủ làm thêm một việc có ý nghĩa. Đó là thăm làng Hòa Bình ở Tam Đàn nhân ngày Quốc tế thiếu nhi 1/6/ 2014. Mình đã đến làng này được vài lần, vậy mà cảm xúc vẫn cứ trào dâng mỗi khi đến thăm các thành viên trong ngôi nhà chung này. Có rất nhiều thành phần được nuôi dưỡng, từ các cụ đau ốm không nơi nương tựa, đến các thanh niên và các em bé bị khuyết tật từ nhỏ mà bọn mình vẫn gọi là ảnh hưởng chất độc màu da cam.

langhb1

Đoàn bệnh viện báo đến thăm chiều nay nên làng đã có sự chuẩn bị chu đáo. Các em được tập trung ngồi ngay ngắn trên ghế và trên cả những chiếc xe lăn cho những cụ và những em không thể đi lại bằng đôi chân của mình. Xe vừa tới đã có vài em chạy ra đón dù những bước chân của các em đi không vững. Sự vui mừng và phấn khởi hiện rõ nét trên từng khuôn mặt của các em, vui vì có người đến thăm, có người quan tâm đến mình nên các em cười nói huyên thuyên dầu có em ngọng líu ngọng lo, có em bị câm nhưng vẫn diễn tả bằng ú a ú ớ… 

Dầu các cô các chú các mẹ bảo mẫu ở đây quan tâm hết mức nhưng vẫn không bù đắp được sự thiếu thốn tình cảm trong mỗi em. Mình đọc được trong ánh mắt các em khát vọng về một gia đình, một mái ấm trong đó có cha mẹ, anh em.. Đúng là cuộc đời không cho các em lựa chọn nên các em phải chịu nỗi bất hạnh và đau đớn về thể xác và tinh thần. Có nhiều em chân càng ngày càng yếu dần, có em vẫn phải ăn cháo xay từng bữa, có em vẫn khóc nức nở, các cô bảo mẫu phải chăm sóc từng li từng tí…. Vẫn có những ánh mắt thật ngây thơ và cam chịu số phận.. Mình và các anh chị trong đoàn thật xúc động khi các em biểu diễn văn nghệ.. có em nhớ được cả tên tác giả từng bài hát, có cụ ca chuyện tình Lan và Điệp nghe mùi mẫn, có em hát bài Tình Cha với một nỗi niềm sâu lắng. Thế mới thấy, trong cuộc đời, vốn quý nhất vẫn là tình cảm…có lẽ các cụ và các em rất thiếu thốn tình cảm nên họ luôn trân trọng những tình cảm mà những người nào muốn đến sẻ chia với họ.

langhb5

Mình biết vẫn còn nhiều mảnh đời khó khăn và bất hạnh trong cộng đồng. Trại trẻ mồ côi bên cạnh cũng vẫn có rất nhiều em có hoàn cảnh đáng thương tâm, trại đã nhận thêm gần 15 trẻ sơ sinh mồ côi, những thành viên của trại điều dưỡng tâm thần Phú ninh cũng khó khăn về tinh thần và vật chất. Bệnh viện Quảng Nam vẫn còn nhiều bệnh nhân vào viện trong những hoàn cảnh thật ngặt nghèo và cần sự giúp đỡ của nhiều tổ chức từ thiện và các nhà hảo tâm… 
Mình biết gia đình Phật tử chùa Bửu Đức hằng tuần vẫn đến đây chia sẻ với những người khuyết tật… nhưng mình vẫn muốn có điều kiện để quay lại nơi này nhiều hơn cũng để sẻ chia với họ không chỉ là những món quà vật chất nhỏ bé mà là món quà tinh thần mà mình đọc được trong ánh mắt các cụ và các em về sự lưu luyến khi bọn mình chia tay trở về..

langhb4

langhb3

langhb2


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Lần cập nhật cuối lúc Thứ năm, 29 Tháng 5 2014 10:06