Cảm nhận từ một chuyến đi

Thực hiện công văn số 463/QTTN, ngày 28/09/2012 của Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh và Ủy ban quốc gia thanh niên Việt Nam về triệu tập đại biểu tham gia "Chương trình đào tạo lãnh đạo trẻ năm 2012” từ ngày 22/10 đến ngày 08/11/2012 tại Nhật Bản, tôi đã được Đoàn cơ sở Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Nam cử tham gia chương trình này. Từ sân bay Nội Bài Hà Nội, ngồi máy bay 6 tiếng đồng hồ, chúng tôi đã đặt chân lên thành phố Osaka của Nhật Bản. Sân bay Kansai nằm ngay trên mặt biển, không khí buổi sáng sớm ở đây thật là thanh bình. Đây là lần đầu tiên chúng tôi đến Nhật Bản. Trên đường từ sân bay về khách sạn những hàng phong hai bên đường bắt đầu chuyển sang vàng tô điểm cho thành phố một vẻ đẹp lung linh huyền ảo.

Thành phố Osaka nơi chúng tôi đến là một trong những nơi bị thiên tai sóng thần tàn phá nghiêm trọng  mà giờ đây đã thay đổi hoàn toàn, một thành phố hiện đại, sạch và đẹp. Người Nhật rất nhiệt tình, niềm nở, chu đáo và đặc biệt có một ý thức rất tốt. Nếu một lần bạn trải nghiệm đến Nhật bản bạn sẽ thấy điều này. Chúng ta tại sao không làm như họ? Chúng ta được sinh ra trên mảnh đất truyền thống với bề dày lịch sử, nổi tiếng với những con người cần cù, chăm chỉ, ham học hỏi. Mình đang sở hữu một đôi bàn tay, mình có thể làm được mọi thứ, bạn biết không? Mình rất nể đôi bàn tay của người Nhật, nó cũng là từ da, từ thịt như chúng ta đấy thôi, không phải sắt cũng chẳng phải vàng nhưng đã phấn đấu, nghị lực đó sẽ không có gì thay đổi. Đừng trách cuộc sống này sao quá khắc nghiệt với ta, mà hãy nhận ra rằng đó là những cơ hội cho ta chạm tới thành công.

nhatban1

Không chỉ có đôi bàn tay mà chúng ta còn sở hữu một khối óc rất là thông minh, linh hoạt để có đủ sáng suốt và yêu thương. Người Nhật có một câu châm ngôn rất là hay: “ Hãy cho đi, hãy suy nghĩ cho người khác bạn sẽ thấy hạnh phúc biết dường nào”. Có bao giờ bạn thay đổi? Có bao giờ bạn muốn làm một điều gì đó cho người khác chưa? Hay chúng ta chỉ đòi hỏi lợi ích cho chính bản thân mình? Và không ít lần bạn đòi hỏi người khác phải thế này thế kia với bạn. Tại sao chúng ta cứ đòi hỏi mà không suy nghĩ tìm cách để làm điều mình muốn bằng chính sức lực và khối óc của mình. Hãy dành  một chút cho gia đình, một chút cho bạn bè, và một chút cho những người khốn khó, bệnh tật đến với chúng ta bạn nhé! Những người thầy thuốc tương lai!

nhatban2

Nếu như trước đây tôi cũng sẽ không nghĩ được nhiều như thế này, nhưng chính những bài giảng trên lớp, những buổi tham quan thực tế tại những bệnh viện, được tiếp cận với những con người Nhật giờ đây tôi không còn nghĩ người khác phải có trách nhiệm với mình, mà phải nghĩ mình phải làm để có trách nhiệm với mình, với gia đình, bạn bè và những người xung quanh.

Một nụ cười thân thiện, một câu chào cao hơn mâm cổ, một hành động giúp đỡ người bệnh nhiệt tình tại sao không? Hãy mang sức hút này dành tặng cho mọi người, cho cuộc sống, một hành vi đẹp không phải là lúc bạn làm một công trình đồ sộ được mọi người biết đến, mà là những việc nhỏ nhặt xảy ra hàng ngày xung quanh chúng ta đó là: giúp một cụ già bước lên bậc thang, không bỏ rác bừa bãi, một lời cảm ơn, một lời xin lỗi… Mỗi ngày, bạn gắng một chút, làm nhiều hành vi đẹp hơn một chút, chỉ cần một chút đó thôi bạn đã có tất cả rồi. Đừng bảo bạn yêu Tổ quốc, yêu đất nước là những gì cao cả, mà chỉ cần một chút đó thôi.

CAO THỊ KIM HUỆ- KHOA CẤP CỨU


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Lần cập nhật cuối lúc Thứ tư, 19 Tháng 12 2012 14:07