Cảm xúc nghề Y

Bs CK2 Nguyễn Thị Kiều Trinh

Thật khó có thể nói cảm xúc của người làm nghề Y khi đứng trước mỗi ca bệnh. Cảm xúc đôi khi là niềm vui vỡ oà khi nghe tiếng khóc chào đời của con trẻ, vui vẻ khi nhìn thấy sự hài lòng của những người thân bệnh nhân. Đó là sự phấn khích về chuyện mình đã trải qua một cuộc phẫu thuật khó khăn nhưng đã an toàn. Nhưng đôi khi là sự lo lắng, nỗi ám ảnh trước những ca bệnh. Bởi vậy, nghề Y không ít niềm vui xen lẫn nỗi buồn là vậy. Mình rất vui và cảm kích xen lẫn ngưỡng mộ khi các đồng nghiệp của mình đã làm được kỳ tích trong việc cứu sống bệnh nhân Nhau tiền đạo trung tâm ngưng tim trên bàn mổ.

khoasan1

Gia đình người bệnh cùng đại diện BGĐ, các bác sĩ Khoa Phụ Sản, HSTC-CĐ, GMHS..trong lễ ra viện

Thực sự trong 24h đầu hậu phẫu bọn mình đã sống trong sự lo lắng và ảm đạm nhiều hơn. 125 ống Adrenalin cho một trường hợp ngưng tim mà sau đó có thể không phụ thuộc thuốc vận mạch là chuyện hy hữu. Vậy mà các đồng nghiệp đã giành giật từng giây phút để bệnh nhân thoát khỏi lưỡi hái của tử thần. 

Phát hiện tụt huyết áp, ekip gây mê đã huy động từ Trưởng Khoa cho đến những kỹ thuật viên lành nghề nhất hồi sức tích cực trong im lặng để các PTV bình tĩnh may những nốt khâu cuối cùng thật đảm bảo để sản phụ không mất máu thêm trong hậu phẫu. Nhưng rồi điều không mong muốn lại tiếp tục xảy ra, bệnh nhân ngưng tim trên bàn mổ. Mình vẫn ấn tượng với chàng Bs Phát trẻ trung đang cố gắng ở trên xe chuyển bệnh để không ngừng ép tim ngoài lồng ngực trên đường vận chuyển bệnh nhân qua khoa ICU. Lúc đó, mình thật sự vô vọng khi hơn 30 phút bắt mạch không thấy và hai bàn chân sản phụ trắng xanh và lạnh ngắt. Thấy tiểu cầu chỉ còn 44.000 so với 250.000 trước phẫu thuật, Bs Thịnh đã xuống nằm luôn trong máy lọc tiểu cầu để lấy cho được 2 đơn vị tiểu cầu chuyền cho bệnh nhân. Trong thời gian chờ đợi lọc tiểu cầu, bạn Thành trên khoa GMHS cũng chạy xuống cho máu tươi với hy vọng có các yếu tố đông máu cho một trường hợp đang diễn biến rối loạn đông chảy máu. Sau ba giờ hậu phẫu, cái tử cung bóp chặt lại muốn nhả ra vì thiếu máu và rối loạn đông chảy máu. Bs trẻ khoa mình ở lại luôn bên cạnh cô ấy để hỗ trợ xoa đáy TC.Rồi các tình nguyện viên đã đến cho máu tươi. Ngân hàng máu ngày hôm ấy chỉ còn vài bịch HC khối nhóm O. 48h đồng hồ với 6 bịch máu tươi, 6 huyết tương tươi đông lạnh, 2 khối tiểu cầu và 4 đơn vị hồng cầu khối đã giúp cho sản phụ quay trở về chức năng đông máu gần như bình thường. Sau đó lại là suy thận cấp. Vậy là máy siêu lọc được tiếp tục vận hành để bn có thể dần dần hồi phục chức năng gan thận. Những diễn biến hằng ngày được các BS ICU thảo luận và chọn phương án tốt nhất để điều trị cho sản phụ. Qua 72h, bệnh nhân dần dần được cai máy thở, ngày thứ tư đã cho người nhà vắt sữa cho con..

Bệnh nhân được chuyển về Khoa ngày thứ bảy hậu phẫu. Bọn mình vẫn còn sợ biến chứng nhiễm trùng đe doạ. Vậy mà, bệnh nhân hồi phục từng ngày cùng với sự vui mừng của nhân viên khoa. Cũng phải kể thêm, tình yêu và sự chăm sóc ngày đêm của người chồng và gia đình làm cho cô ấy có thêm sức mạnh để nhanh hồi phục.Ba mẹ cô ấy từ Sài gòn ra trước ngày cô ấy nhập viện 2 ngày đã quay lại Sài gòn trưa qua. Chắc đợt này họ lại có thêm một kỷ niệm về cảnh mưa lụt miền Trung.

Đúng là kỳ tích mà mình đã được gặp trong đời. Ngày qua, Ban Lãnh đạo BV đã cùng với Khoa làm Lễ ra viện cho bệnh nhân. Trong mình vẫn đong đầy cảm xúc trong 14 ngày qua. Và cho đến ngày hôm nay, bệnh nhân đã quay về mái ấm gia đình để người nhà chăm sóc. Mình phải thực sự cám ơn đời, cám ơn người. Các đồng nghiệp của mình đã thật sự làm được những kỳ tích trong việc giúp Khoa mình thoát khỏi ca Tử vong mẹ trong gang tấc. Yêu thương lắm, các đồng nghiệp của tôi.!!!


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:

Lần cập nhật cuối lúc Thứ sáu, 01 Tháng 2 2019 18:31